Wednesday, 11 September 2013

Một lần nữa

Lâu lắm rồi mới được một kỳ nghỉ thoải mái ko fai lo nhung thứ khác. Đôi mắt (bồ câu) đang dần hồi fuc, có thể nói đây là thay đổi lớn nhất trong năm nay, coi như la hoàn thành kế hoạch mỗi năm có một cái mới

Đêm cuối Vt mua tam ta, ngồi bên một quan bar cung cac chi gai nhâm nhi chân gà nuong, uong trà đá, nghe Biển nhớ lại thấy mot nỗi buồn vu vơ. Ta buồn k hieu vi sao ta buồn. Ngày mai e đi, bien nhớ tên em gọi về. Một lần nua cho đến bao giờ, trở về roi quay lai, suốt 7 năm rồi. Bao jo se la lan cuối cùng, hoac có ngày ấy nua ko? Mình tự quyết định dieu ay hay se có ai khác giúp minh?

Đã buồn thì chớ, đi qua airport security còn bị giu lai con ga luoc. Nhuc nhu con trùng trục. Thương mommy chuan bi cho mình con gà huhuu, tối nay qua biết an ji jo. Cái bon hải quan đang ghét nen mình cho bà lao công con gà. Đi vong vong airport đoi oi la doi, con 1hr moi check in. Đáng lẽ mình fai ngồi lại đó xé 2 cái đùi gà an cho suong roi hay đi.

Back to Singhell. Still in that mood.

@ the airport

Today my colleagues brought me a surprise by celebrating my birthday early. They bought me a small birthday cake  with a burning candle. Later my Bristish boss lit up all the remaining candles and pitched them on the small cake, which I still can't figure out his motive.

Today is also Rujuta's last day ( should be the last day we saw each other in office). She is my favourite colleague who is moving to US for a new life. We said goodbye hugging each other and I can feel my eyes tearing.

I'm writing this note while waiting for my mommy at the airport. This is very last minute decision to satify her because she wants to accompany me to eye lasik surgery tomorrow. Everytime she had to go to surgery I was not around to support and take care of her. How bad the daughter is!